Dị ứng vật nuôi có nguy hiểm với trẻ nhỏ?

Dị ứng luôn là một vấn đề thường gặp ở trẻ nhỏ. Một trong những dị nguyên chính là từ những vật nuôi trong gia đình. Mặc dù, bản chất trẻ có thể không phải dị ứng do lông của các vật nuôi mà có thể chúng xuất phát từ các loại phấn hoa, bụi và nấm bám trên lông động vật. Vật làm thế nào để có thể phát hiện và phòng ngừa dị ứng do nguyên nhân này?

1. Dị ứng vật nuôi là gì?

Dị ứng vật nuôi xảy ra khi một người xuất hiện phản ứng miễn dịch với lông động vật (vảy da), nước bọt, nước tiểu hoặc phân. Bản thân tóc hoặc lông động vật không phải là chất gây dị ứng, nhưng nó có thể bị bám dính các loại phấn hoa, bụi và nấm mốc, tất cả đều có thể là chất gây dị ứng.

Khi một đứa trẻ bị dị ứng với vật nuôi do hít phải chất bẩn hoặc tiếp xúc với nước bọt hoặc phân của động vật hệ thống miễn dịch của trẻ sẽ báo động và giải phóng histamin và hơn 40 hóa chất khác được thiết kế để chống lại chất gây dị ứng, gây ra các triệu chứng như hắt hơi và chảy nước mắt.

Bất kỳ động vật nào có lông - bao gồm chó, chuột đồng, chuột lang, chim và đặc biệt là mèo - đều có thể gây ra phản ứng ở trẻ bị dị ứng. Ngay cả chó mèo không lông hoặc lông ngắn cũng có thể gây dị ứng. Tuy nhiên, một số trẻ bị dị ứng với vật nuôi thường dễ bị dị ứng hơn với một số giống hoặc thậm chí từng con vật riêng lẻ.

2. Các triệu chứng dị ứng vật nuôi ở trẻ sơ sinh và trẻ em

Các dấu hiệu và triệu chứng phổ biến của dị ứng vật nuôi bao gồm:

  • Sổ mũi
  • Ngứa, chảy nước mắt
  • Hắt xì
  • Các triệu chứng như ho hoặc thở khò khè
  • Ngứa da
  • Nổi lên, mảng đỏ trên da (phát ban)
Trẻ hắt hơi
Sổ mũi, hắt hơi là hai trong số những triệu chứng phổ biến của dị ứng vật nuôi

3. Khi nào dị ứng vật nuôi xuất hiện ở trẻ sơ sinh và trẻ em?

Dị ứng vật nuôi có thể phát triển ở hầu hết mọi lứa tuổi, nhưng chúng thường không gây ra các triệu chứng trước 2 năm tuổi.

Nguyên nhân phổ biến gây nghẹt mũi và hắt hơi ở trẻ sơ sinh thực sự là các hạt xơ vải từ quần áo và giường mới. Sử dụng nước muối để nhỏ mũi, hút bụi và giặt tất cả các vật dụng mới của con bạn có thể giúp trẻ tránh khỏi những chất dị ứng này.

4. Khả năng trẻ bị dị ứng với con hoặc mèo bao gồm những gì?

Bất kỳ ai cũng có thể bị dị ứng vật nuôi. Tuy nhiên, con của bạn có nhiều nguy cơ bị dị ứng vật nuôi hơn nếu:

  • Có tiền sử gia đình về dị ứng hoặc hen suyễn.
  • Bị dị ứng khác hoặc các bệnh liên quan đến dị ứng như hen suyễn hoặc chàm.

5. Làm cách nào để biết trẻ có bị dị ứng với vật nuôi hay không?

Con bạn có thể bị dị ứng với vật nuôi của gia đình nếu:

  • Các triệu chứng dị ứng của trẻ xuất hiện quanh năm, trái ngược với theo mùa. (Mặc dù đây cũng có thể là dấu hiệu của dị ứng với mạt bụi, gián hoặc nấm mốc).
  • Các triệu chứng của trẻ thuyên giảm sau khi trẻ vắng nhà – hoặc thú cưng của bạn không xuất hiện trong nhà trong một thời gian dài (chẳng hạn như một kỳ nghỉ gia đình).
  • Các triệu chứng của trẻ trở nên tồi tệ hơn khi trẻ chơi hoặc ôm ấp với vật nuôi của gia đình.

Thật khó để biết liệu thú cưng của bạn có phải là nguyên nhân gây ra dị ứng của con bạn hay không. Việc không nuôi chó hoặc mèo trong nhà trong thời gian thử nghiệm sẽ không cho bạn biết nhiều điều, vì có thể sẽ có đủ lông thú cưng trong nhà để gây dị ứng cho con bạn ngay cả khi thú cưng của bạn không ở gần.

Ngay cả sau khi rời khỏi nhà mà không có thú cưng của bạn, con bạn vẫn có thể có phản ứng vì phơi nhiễm mãn tính và các triệu chứng - một khi đã kích hoạt - có thể xảy ra trong nhiều ngày sau khi loại bỏ dị nguyên, theo nhà dị ứng học James L. Sublett, nguyên chủ tịch của Hiệp hội Dị ứng Hoa Kỳ, Bệnh hen suyễn và Miễn dịch học (ACAAI). Ông nói, các chất gây dị ứng có thể sẽ được vận chuyển đến môi trường mới trên quần áo và các vật dụng khác.

Bạn có thể phải đưa con mình đến bác sĩ chuyên khoa dị ứng để tìm hiểu xem liệu thú cưng của bạn có gây ra các triệu chứng dị ứng hay không.

Trẻ ốm, trẻ sổ mũi, dị ứng, cảm cúm trẻ
Bạn có thể phải đưa con mình đến bác sĩ chuyên khoa dị ứng để tìm hiểu xem liệu thú cưng của bạn có gây ra các triệu chứng dị ứng hay không

6. Chẩn đoán dị ứng vật nuôi ở trẻ sơ sinh và trẻ em

Để xác định các yếu tố gây dị ứng, bác sĩ của con bạn có thể sẽ:

  • Hỏi về các triệu chứng của con bạn.
  • Kiểm tra mũi và cổ họng của trẻ để tìm viêm.
  • Giới thiệu con bạn đến bác sĩ dị ứng để kiểm tra dị ứng

Bác sĩ chuyên khoa dị ứng có thể thực hiện các xét nghiệm sau:

Test lẩy da được thực hiện bằng cách tiêm vào bề mặt da một lượng nhỏ chất gây dị ứng dạng lỏng. Sau 15 đến 20 phút, bác sĩ chuyên khoa dị ứng sẽ tìm các vết sưng hoặc đỏ, như vết muỗi đốt nhỏ, cho thấy phản ứng dị ứng. Đây là lựa chọn số một để kiểm tra dị ứng ban đầu.

Xét nghiệm huyết thanh bao gồm việc lấy máu để đo mức độ kháng thể của cơ thể đối với các chất gây dị ứng cụ thể. Các xét nghiệm này không chính xác như test lẩy da, nhưng nó là phương pháp ưu tiên cho trẻ em có một số vấn đề về da hoặc dùng một số loại thuốc dị ứng thường xuyên.

7. Cách tốt nhất để điều trị dị ứng vật nuôi ở trẻ em là gì?

Nói chung, cách tốt nhất để tránh các triệu chứng dị ứng là tránh chính chất gây dị ứng. Khi tình trạng dị ứng của con bạn nghiêm trọng, gia đình bạn có thể cân nhắc loại bỏ thú cưng ra khỏi nhà. Nếu thú cưng của bạn đã là một thành viên quan trọng trong gia đình, thì có các lựa chọn khác.

Nếu quyết định không tiếp tục nuôi thú cưng trong nhà, bạn sẽ cần phải vệ sinh thật kỹ lưỡng để loại bỏ các phân tử dị ứng của thú cưng còn sót lại. Điều này bao gồm làm sạch - hoặc thậm chí loại bỏ - thảm, ghế sofa, rèm cửa và bộ đồ giường. Thậm chí sau đó, có thể mất hàng tháng để mức độ chất gây dị ứng trong nhà của bạn giảm xuống đủ thấp để tạo ra sự khác biệt.

Nếu bạn quyết định nuôi thú cưng của mình hoặc nếu các triệu chứng dị ứng của con bạn vẫn tiếp tục ngay cả khi thú cưng đã biến mất, bác sĩ có thể đề nghị dùng thuốc. Bao gồm các:

  • Nước muối rửa mũi. Điều này có thể là đủ nếu con bạn chỉ có phản ứng nhẹ với vật nuôi.
  • Thuốc kháng histamin và các loại thuốc dị ứng khác. Bác sĩ hoặc chuyên gia dị ứng của con bạn có thể đề nghị những loại thuốc này đối với các triệu chứng nghiêm trọng hơn.
  • Chích ngừa dị ứng. Đây có thể là một lựa chọn tốt nếu con bạn lớn hơn và có các triệu chứng ngay cả khi bạn đã loại bỏ con vật cưng vi phạm và thử dùng thuốc dị ứng. Chích ngừa dị ứng có chứa một lượng nhỏ chất gây dị ứng đã được tinh chế và được tiêm theo thời gian để dần dần hình thành khả năng miễn dịch của con bạn. Không có yêu cầu về độ tuổi tối thiểu để tiêm phòng dị ứng. Bạn sẽ muốn đưa anh ta đến một bác sĩ chuyên khoa dị ứng được hội đồng chứng nhận, người có thể đánh giá tình trạng của trẻ và quyết định xem tiêm phòng có phải là lựa chọn tốt nhất hay không.
Bị viêm gan B thể ngủ có tiêm phòng được không
Chích ngừa dị ứng có thể là một lựa chọn tốt nếu con bạn lớn hơn và có các triệu chứng ngay cả khi bạn đã loại bỏ con vật cưng

8. Các cách khác để kiểm soát dị ứng vật nuôi của trẻ

Có một con vật trong nhà có thể mang lại những lợi ích về thể chất và tinh thần cho con bạn, vượt trội hơn những vấn đề mà dị ứng gây ra. Nếu bạn quyết định nuôi thú cưng của mình, đây là một số chiến lược để giúp ngăn ngừa dị ứng của con bạn:

  • Giữ thú cưng của bạn ra khỏi phòng ngủ của con bạn. Giữ cửa đóng và phòng sạch sẽ. Tốt nhất bạn nên hạn chế thú cưng của bạn chỉ ở một vài phòng trong nhà, tốt nhất là những khu vực không có người ở như nhà bếp.
  • Cân nhắc loại bỏ thảm. Chúng có thể giữ các chất gây dị ứng trong tối đa 6 tháng. Thay thảm bằng sàn trơn như vải sơn hoặc gỗ cứng, ít nhất là trong phòng ngủ của con bạn.
  • Dọn dẹp nhà cửa thật sạch sẽ, đặc biệt là phòng của trẻ. Đồ nội thất, thảm, màn và thậm chí cả tường có thể bẫy lông thú cưng. Cân nhắc loại bỏ những tấm màn dày và thu nhỏ lại bộ sưu tập thú nhồi bông. Giặt bộ đồ giường mỗi tuần một lần trong nước ít nhất 60 độ C. Bọc nệm và gối bằng lớp phủ chống dị ứng.
  • Lọc không khí. Cân nhắc lắp đặt các bộ lọc được thiết kế để giảm sự lưu thông của chất gây dị ứng trên các lỗ thông hơi của hệ thống sưởi và điều hòa không khí trong nhà của bạn hoặc che chúng bằng vật liệu lọc dày đặc như vải thưa. Bạn cũng có thể chạy máy lọc không khí dạng hạt (HEPA) di động hiệu quả cao trong phòng ngủ của con bạn hoặc các khu vực khác trong nhà để giảm mức độ chất gây dị ứng.
  • Sử dụng máy hút bụi có bộ lọc HEPA. Điều này sẽ bẫy không chỉ lông động vật mà còn cả mạt bụi và phân gián. Hãy nhớ rằng phải mất gần hai giờ để các hạt được khuấy bằng cách làm sạch lắng xuống trở lại.
  • Thay quần áo cho con bạn sau khi con chơi với thú cưng của bạn. (Nếu bạn không thể giặt quần áo của trẻ ngay lúc đó, hãy để chúng vào một chiếc túi đựng quần áo riêng.) Hãy rửa tay ngay lập tức; trên thực tế, hãy tắm cho trẻ nếu bạn có thể. Nếu không, hãy chắc chắn rằng trẻ được tắm vào buổi tối và gội đầu trước khi đi ngủ.
  • Giảm tiếp xúc gần gũi. Khuyến khích con bạn tránh ôm, vuốt ve hoặc hôn những vật nuôi gây dị ứng cho trẻ.
  • Thường xuyên tắm và chải lông cho thú cưng của bạn. Tắm hai lần một tuần có thể giúp giảm mức độ xơ xác trên lông thú cưng của bạn. Tham khảo ý kiến ​​bác sĩ thú y hoặc chuyên gia chăm sóc động vật khác để được hướng dẫn tắm cho vật nuôi an toàn và khuyến nghị dùng dầu gội. Nhờ người không bị dị ứng vật nuôi chải lông cho vật nuôi của bạn thường xuyên bên ngoài nhà bạn.

9. Tôi có thể ngăn con tôi phát triển dị ứng vật nuôi không?

Có khả năng. Nghiên cứu cho thấy rằng việc tiếp xúc với động vật trong năm đầu đời có thể làm giảm nguy cơ mắc bệnh dị ứng của trẻ em nói chung. Theo một nghiên cứu gần đây, trên thực tế, trẻ càng tiếp xúc nhiều với thú cưng thì càng ít có nguy cơ bị dị ứng sau này.

Điều đó nói rằng, bằng chứng không đủ mạnh để khuyên bạn nên mua một con vật cưng mới hoặc loại bỏ một con vật cưng hiện có khỏi nhà của bạn với mục đích duy nhất là ngăn ngừa dị ứng ở trẻ sơ sinh của bạn. Không có cách nào được biết để đảm bảo ngăn ngừa dị ứng cho vật nuôi. Nếu bạn hoặc đối tác của bạn bị dị ứng, con bạn có thể có khuynh hướng di truyền để cuối cùng phát triển một số loại dị ứng bất kể bạn có biện pháp phòng ngừa nào.

Hãy nhớ rằng nếu bạn nuôi thú cưng, con bạn có thể không có dấu hiệu dị ứng ngay lập tức. Có thể mất vài tháng đến nhiều năm tiếp xúc trước khi trẻ phát triển các triệu chứng dị ứng để phản ứng với vật nuôi mới hoặc vật nuôi hiện có.

corona có lây từ thú cưng sang người không?
Trẻ có thể sẽ không có dấu hiệu dị ứng vật nuôi ngay lập tức

10. Có vật nuôi nào ít gây dị ứng hơn những vật nuôi khác không?

Một số nhà dị ứng và bác sĩ thú y nói có; những người khác không đồng ý. Hầu hết tất cả các loài động vật đều mang chất gây dị ứng nên không có chuyện chó mèo không bị dị ứng. Đây là những gì chúng ta biết về các loài động vật khác nhau:

  • Chó. Dường như không có bất kỳ bằng chứng chắc chắn nào cho thấy một số giống chó ít nhiều gây dị ứng hơn những giống chó khác. Tuy nhiên, một số người bị dị ứng vật nuôi nhận thấy họ nhạy cảm hơn với một số giống chó nhất định. Nhiều người lầm tưởng rằng những giống chó lông ngắn như chó xù ít gây dị ứng hơn các giống chó lông dài. Tuy nhiên, chính lông của động vật, không phải lông hoặc chính lông, mới gây ra phản ứng dị ứng. Như đã nói, một con chó lông dài có nhiều khả năng tích tụ các chất gây dị ứng khác như phấn hoa và bụi.
  • Mèo. Có sự thống nhất chung rằng mèo đều gây dị ứng như nhau cho dù giống mèo của chúng là gì. Chất gây dị ứng của chúng khó thoát ra hơn chất gây dị ứng ở chó - lông mèo nhỏ hơn và “dính” hơn lông chó, có nghĩa là nó có thể di chuyển trong không khí trong khoảng cách rất xa và bám vào bề mặt trong thời gian dài hơn. Vì mèo luôn liếm lông nên trẻ có cơ hội tiếp xúc với nước bọt của mèo, một chất gây dị ứng phổ biến khác.
  • Chuột và các loài gặm nhấm khác. Đây cũng là những loài không được khuyến khích làm vật nuôi cho trẻ em bị dị ứng. Khi được nhốt trong lồng, những con vật này thực sự không thể tránh được việc dẫm phải nước tiểu hoặc phân của chúng, điều này có thể gây ra phản ứng khi chúng tiếp xúc với da của trẻ.
  • Bò sát và lưỡng cư. Chúng không có khả năng gây ra phản ứng dị ứng. Tuy nhiên, các loài bò sát và lưỡng cư như rùa và ếch có thể mang vi khuẩn Salmonella, một loại vi khuẩn có thể gây tiêu chảy và mất nước nghiêm trọng. Vì lý do này, những động vật này không được khuyến khích cho trẻ em dưới 5 tuổi. Nếu bạn chọn nuôi bò sát, hãy làm theo các mẹo an toàn sau: Rửa tay sau khi chạm vào động vật, không bao giờ hôn thú cưng, chuẩn bị thức ăn của riêng bạn cách xa vật nuôi, giữ con vật trong lồng hoặc bể, cách xa nhà bếp hoặc phòng ăn, người lớn nên vệ sinh lồng hàng ngày.
  • Các loài chim. Đây là một lựa chọn cho trẻ em dị ứng với các vật nuôi khác, mặc dù một số trẻ em có thể bị dị ứng với lông chim.
  • Cá. Cá nhiệt đới là một vật nuôi thay thế tuyệt vời cho trẻ em dị ứng với các loại động vật khác. Chỉ cần cẩn thận với những bể cá lớn, có thể làm tăng độ ẩm cho ngôi nhà của bạn, dẫn đến nấm mốc và mạt bụi.

11. Trẻ em có thể vượt qua dị ứng vật nuôi không?

Có, có những báo cáo về những đứa trẻ trở nên khoan dung hoặc “phát triển” chứng dị ứng vật nuôi của chúng theo thời gian. Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng việc tiếp xúc ở mức độ cao với chất gây dị ứng cho vật nuôi đôi khi có thể làm đảo lộn hệ thống miễn dịch để loại bỏ phản ứng dị ứng của trẻ. Điều này không xảy ra với tất cả mọi người và khả năng con bạn phát triển bệnh dị ứng vật nuôi của mình là không xác định. Có thể là hợp lý khi chờ xem liệu khả năng chịu đựng có phát triển hay không, miễn là con bạn không có các triệu chứng dị ứng nghiêm trọng hoặc khó kiểm soát cơn hen của mình.

Điều thú vị là khả năng dung nạp miễn dịch có thể biến mất nếu chất gây dị ứng (vật nuôi) bị loại bỏ khỏi môi trường hàng ngày của trẻ. Ví dụ, một thanh thiếu niên có thể phát triển khả năng dung nạp miễn dịch trong thời thơ ấu. Đến một thời gian xa nhà để học đại học và trở về nhà vài tháng mới phát hiện ra rằng mình bị dị ứng với vật nuôi trong nhà.

Để đặt lịch khám tại viện, Quý khách vui lòng bấm số HOTLINE hoặc đặt lịch trực tiếp TẠI ĐÂY. Tải và đặt lịch khám tự động trên ứng dụng MyVinmec để quản lý, theo dõi lịch và đặt hẹn mọi lúc mọi nơi ngay trên ứng dụng.

Bài viết tham khảo nguồn: babycenter.com

Bài viết này được viết cho người đọc tại Sài Gòn, Hà Nội, Hồ Chí Minh, Phú Quốc, Nha Trang, Hạ Long, Hải Phòng, Đà Nẵng.

8.6K

Dịch vụ từ Vinmec

Bài viết liên quan